Chương 1: Băng Tam Thiên Hong Kong

Trụ sở băng Tam Thiên – Hong Kong.

Trong gian phòng của các đời thủ lĩnh, hai hàng người vest đen ngồi quỳ thẳng lưng, hai tay để lên chân, đầu cúi thấp cung kính nhìn người đang ngồi trên vị trí cao nhất.

Tam Long chính là vị vua kế nhiệm đời tiếp theo của băng đảng xã hội đen khét tiếng nhất Hong Kong.

Hiện tại Tam Thiên dần chuyển hướng sang kinh doanh chính khách, nhưng bề chìm đang quản lý hầu hết các con phố ăn chơi ở Macau, Hong Kong và Thế giới.

Tên của Tam Long cũng khắc họa ấn tượng ban đầu với người gặp. Biểu tượng cho sự tàn độc, ngang tàn, mạnh mẽ, như thanh kiếm trên người anh ta.

Anh ta cũng là người thủ lĩnh đẹp trai nhất trong nhóm thủ lĩnh Thế giới ngầm. Hầu như tất cả tiểu thư của các băng phái khác trên Thế giới đều mơ ước trở thành phu nhân của Tam Long.

Mỗi ngày ít nhất 1, 2 vị chạy đến để thăm hỏi, vào những ngày họp hoặc tiệc tùng thì phải nói là cảnh trăm hoa khoe sắc.

Người ngồi gần Tam Long nhất cúi đầu thấp hơn, có vẻ như từ nãy giờ đã suy nghĩ rất lâu để đưa ra quyết định.

“Thưa ngài, tôi nhận được mật báo Wall đã gặp thủ lĩnh Yakuza Dosu của bang Yakuza Gu phía Nhật Bản. Lô vũ khí mã 1 đang tập kết để được xuất, tôi nghi ngờ cô ta đang chơi chúng ta.”

Tam Long đang lau thanh kiếm truyền thừa các đời bang chủ, không quan tâm lắm chỉ đáp.

“Được rồi.”

Người vừa nãy lên tiếng chính là cánh tay phải đắc lực của bang chủ đời trước, hiện tại tiếp tục theo sau con trai của ông ấy.

Tư Đồ là người có tiếng nói trong bang, đang quản lý nhánh Tư Hoàng, 1 trong 7 nhánh của Tam Thiên. Địa vị dưới 1 người trên ngàn người, thấy anh như vậy lại lên tiếng một lần nữa.

“Thưa ngài, tôi đã cho người đến Nhật Bản. Chỉ cần ngài ra lệnh sẽ lập tức tiến hành trừ...”

Tư Đồ không kịp nói hết câu, người cứng đờ không dám động đậy. Bởi vì lưỡi kiếm sắc lạnh lóe sáng đang kề sát vào cổ ông ta.

Hơi lạnh từ thanh kiếm đã tắm máu trăm năm khiến mặt tái nhợt như bị hút sạch khí huyết.

“Muốn tay hay cổ.”

Tam Long bình thản nhìn người đàn ông trung niên. Bình thường anh có thể tôn trọng gọi 1 tiếng chú, nhưng không có nghĩa ông thật sự là chú của anh.

Tư Đồ tay run run dưới bàn đặt lên trên, thanh kiếm rời từ cổ dứt khoát gọn lẹ trong vòng vài giây đã lấy đi ngón tay út của ông.

“Xoẹt.”

Ông ta không dám kêu, mồ hôi chảy đầm đìa, cắn răng chịu đựng cúi đầu xin tha thứ.

“Mong ngài thứ tội.”

Tam Long đứng lên, thanh kiếm đang cầm trên tay đâm mạnh xuống bàn. Lời nói chậm rãi nhưng đầy sát thương, lực uy hϊếp khủng bố làm mọi người trong căn phòng run sợ.

“Wall là người tôi muốn, cô ấy là mạng sống của tôi và sẽ là phu nhân tương lai của Tam Thiên. Nếu ai trong bang dám nói 1 lời thì không chỉ đơn giản như cảnh cáo vừa rồi đâu.”

Tiếng vang đồng thanh, tất cả mọi người đều cúi đầu tuân lệnh.

“Vâng.”

Không ai biết được thủ lĩnh của mình đã được Wall cướp từ tay tử thần về. Chính vì vậy từ trước đến giờ lời nói của cô tương đương với mệnh lệnh của bang chủ. Thậm trí còn được ưu tiên hàng đầu.

Bang chủ đời trước cũng chính vì đe dọa Tam Long, buộc anh phải rời xa Wall, cuối cùng đã bị anh cướp quyền, trở nên an phận an hưởng tuổi già.