Ngày chín tháng chạp âm lịch năm nay, Giang Bảo Thường mang theo hơn ba mươi nô bộc đến Biện Kinh để nơi tựa nhà cữu cữu. Nàng là con gái của thương nhân, từ bé đã tang mẫu, phụ thân cũng đã qua đời, …
Ngày chín tháng chạp âm lịch năm nay, Giang Bảo Thường mang theo hơn ba mươi nô bộc đến Biện Kinh để nơi tựa nhà cữu cữu.
Nàng là con gái của thương nhân, từ bé đã tang mẫu, phụ thân cũng đã qua đời, dĩ nhiên là không được cữu cữu và cữu mẫu đón chào rồi. Thuyền chở khách đã cập bến tàu đợi ước chừng cả một canh giờ mà vẫn chưa thấy ai tới đón.
Tới lúc chính ngọ, người trên bến tàu càng ngày càng nhiều, có một bà tử ăn mặc lịch sự, trông có vẻ rất khôn khéo mới đi ra khỏi khoang thuyền, sau đó mướn mấy chục kiệu phu, để bọn hắn khiêng mấy rương hàng trên thuyền vè nhà của Thôi Thị lang.
Có mấy người để ý đếm thử thì phát hiện là có đến năm mưới cái rương lớn, khối lượng không nhẹ, khiến cho nhóm hán tử nổi cả gân xanh, mồ hôi ướt đẫm.
Bỗng nhiên, một thanh niên lỗ mãng trong nhóm hán tử đột nhiên "ui chao" một tiếng rồi vấp ngã.
Cái rương nặng trịch ‘rầm’ một tiếng mà rơi xuống đất, từ bên trong vương vãi ra rất nhiều thỏi vàng rực rỡ, làm đám người đứng đó đều chói muốn mù cả mắt.
Giang Bảo Thường lên trên nhuyễn kiệu, vén một góc rèm xe lên, nhìn vẻ mặt hoặc kinh ngạc hoặc tham lam của đám quần chúng thì khẽ mỉm cười.
Mồi đã được quăng ra ngoài, giờ chỉ chờ người nguyện ts mắc câu nữa thôi.
Đương nhiên, không ai biết rằng ngoại trừ một rương chứa đầy tiền thật bạc trắng kia, thì bên trong những rương khác tất cả đều là gạch cả.
Nàng muốn dùng năm mươi rương gỗ "vàng bạc tế nhuyễn" này để tìm cho mình một cọc nhân duyên tốt đẹp.
Đại tiểu thư thận trọng giỏi câu cá x Đại công tử Hầu phủ giỏi vẽ bánh (Nam nữ chính đều không hoàn hảo)
Nữ chủ thị giác, 1V1, song C, song cường, trước hôn sau yêu, yêu nhau cùng sát.