Chương 1: Phát dục

Editor: Dĩm

“Anh ơi, hình như em có… dị năng?”

Giọng Việt Kiều Nhiên rất nhỏ, có chút không chắc chắn, trong tay còn đang cầm chiến lợi phẩm sau trận chiến khốc liệt của tiểu đội - một túi nhỏ chứa tinh hạch của tang thi.

Đang nằm trên sô pha nhắm mắt nghỉ ngơi, Việt Kỳ đột nhiên mở mắt ra, vài người đàn ông khác trong phòng đang nghỉ ngơi nghe thấy động tĩnh cũng sôi nổi tụ tập lại đây.

“Tình huống thế nào, đột nhiên có dị năng?”

Lông mày Việt Kỳ nhíu lại, hiện tại đã là mạt thế tháng thứ ba, về việc thức tỉnh và sử dụng dị năng, căn cứ trung ương từ lâu đã tuyên bố ra bộ phương pháp.

Ngoại trừ những dị năng giả những ngày đầu mạt thế, chỉ có hai cách để người bình thường có thể thức tỉnh dị năng. Một là khi đứng trước nguy hiểm khát vọng sống sót sẽ bị kí©h thí©ɧ mà đột phá, hai là bị tang thi cắn, có 50% cơ hội thức tỉnh.

Việt Kiều Nhiên vẫn luôn được bảo vệ tốt, không bị sốt cũng không bị thương, sao đột nhiên lại thức tỉnh dị năng?

“Em cũng không biết nữa.” Việt Kiều Nhiên lắc đầu, mở bàn tay trái ra, một viên tinh hạch màu xám có kích thước bằng hạt đậu phộng nằm an tĩnh trong lòng bàn tay trắng nõn của cô, ngay lập tức nó bị hấp thụ thẩm thấu vào trong lòng bàn tay.

"Em chỉ đang lau sạch tinh hạch. Màu của tinh hạch này có màu tím rất đẹp. Em liền cầm nó ngắm một lúc, cuối cùng lại thành ra thế này."

Việt Kỳ buồn bực vò đầu bứt tóc, nắm lấy cổ tay cô xem xét, cẩn thận nhìn cô, hỏi: “Có thấy khó chịu không?”

“Không ạ.”Việt Kiều Nhiên lắc đầu.

“Các cậu nghĩ thế nào?” Việt Kỳ quay lại nhìn ba đội viên còn lại, đương nhiên trọng tâm là nói hai người đầu tiên, thiếu niên phía sau từ nãy đến giờ không có để ý đến họ.

Từ ngón tay trỏ của Tiết Viêm xuất hiện một ngọn lửa nhỏ, nhưng rất nhanh lại vụt tắt, sau đó lại xuất hiện, cứ lặp đi lặp lại như thế vài lần, chơi rất vui vẻ. Nghe vậy thì nhìn Kiều Nhiên, cười nói: "Chuyện tốt mà. Thể chất của dị năng giả mạnh hơn người thường rất nhiều. Kiều Kiều có dị năng, về sau chúng ta cũng sẽ an tâm hơn."

Triệu Tư Nam thì lại nghiêm túc, không có cười, có thể liên quan đến chuyên môn của hắn, là một bác sĩ cần nên nghiêm cẩn. Lòng bàn tay áp vào vầng trán bóng loáng của Kiều Nhiên phát ra ánh sáng màu xanh nhạt, đây chính là dị năng của hắn, song hệ dị năng thủy - mộc, càng thăng lên cấp bậc cao hơn thì khả năng chẩn đoán cùng chữa bệnh càng hiệu quả hơn.

Vài giây sau, Triệu Tư Nam buông tay ra, vẻ mặt thả lỏng “Cơ thể không có vấn đề gì.”

Hắn suy nghĩ một chút, thò tay vào trong túi, lấy ra một viên tinh hạch nhỏ, rồi đưa cho Kiều Nhiên, ấm áp nói: “Thử lại xem em có thể hấp thu được nữa không.”

Việt Kiều Nhiên theo bản năng nhìn về phía Việt Kỳ, Việt Kỳ gật đầu cô mới dám tiếp nhận, khoảng hai phút sau, màu sắc của viên tinh hạch dần dần trở nên nhạt hơn, cuối cùng chuyển thành một màu xám trắng xấu xí, giống như sỏi cát.

"À cái này ..."

Những người đàn ông thức tỉnh dị năng từ lúc mạt thế mới bắt đầu cũng phải cau mày, Kiều Nhiên lúng túng, cuối cùng quay sang nhìn anh trai.

“Có vẻ không giống với bọn anh.” Tiết Viêm cũng chọn một viên tinh hạch, cầm trong tay làm mẫu: “Bọn anh mỗi lần hấp thu tinh hạch cần phải tận lực tập trung. Giống như anh lúc này đây, vừa nói chuyện vừa hấp thu tinh hạch, hoàn toàn không thể hấp thu được.”

Anh xòe lòng bàn tay ra, viên tinh hạch màu đỏ lúc đầu như thế nào thì bây giờ nó vẫn như vậy.

"Em vừa mói chỉ ..." Giọng Kiều Nhiên có chút trống rỗng, cô hoàn toàn không biết, tinh hạc bị hấp thụ mà vẫn không có cảm giác gì cả.

Nhìn thấy Kiều Nhiên căng thẳng, Triệu Tư Nam ấm áp trấn an: “Không sao, có lẽ thể chất của em đặc biệt, phương thức thức tỉnh dị năng của em cũng khác bọn anh, cho nên cách em hấp thu tinh hạch tự nhiên cũng sẽ khác.”

Vậy sao? Kiều Nhiên liếc nhìn những người khác, tất cả đều biểu lộ dáng vẻ "có lý", cô cảm thấy an tâm một chút.

Việt Kỳ xoa đầu cô, cau mày miễng cưỡng đè nén lo lắng xuống, nhắc nhở: "Trong khoảng thời gian này phải cẩn thận, không biết dị năng của em là gì, nhưng bắt đầu từ bây giờ có khả năng sẽ có lúc mất kiểm soát, đừng giống như Tiết Viêm, tự làm bản thân bị thương."

"Này, này— " Tiết Viêm bị gọi tên không vui mà phản đối "Tôi đã nói, cậu đừng nhắc đến lịch sử đen tối đấy nữa mà!"

Nghĩ đến mấy trò nghịch ngu khi Tiết Viêm có dị năng, Kiều Nhiên cong cong môi, trong lòng cô cũng có kỳ vọng vào dị năng của mình.

Cô nghĩ, nếu là một loại dị năng có tính công kích mạnh thì tốt quá, như vậy thì cô có thể bảo vệ được mọi người.

Buổi tối trước khi đi ngủ, Kiều Nhiên chỉ đơn giản tắm rửa, trong lúc tắm cô vô tình chạm vào ngực mình, hơi đau, giống như lúc phát dục khi cô 12, 13 tuổi vậy.

Cô đã sắp 18 rồi, đừng có nói là lần thứ hai phát triển đấy nhé?

Ý nghĩ này xẹt qua, cô nghĩ do bản thân tưởng tượng quá nhiều thôi, nhanh chóng leo lên giường đi ngủ sớm.