Chương 1: Túi Da Đẹp Thì Có Ích Lợi Gì?

Tiểu Linh Sơn thuộc địa phận Cô Tô, là một khu bảo địa đất lành chim đậu.

Tô Từ Nhi nằm đắp mặt nạ mới nhất vừa được nghiên cứu, chậu than trong phòng đã được đốt, tay trái một bàn đồ ăn vặt, tay phải một quyển thoại bản mới nhất Tu Chân Giới thể loại cẩu huyết ngược luyến, thỉnh thoảng còn làm vài ngụm trà sữa nóng cùng thạch khoai môn làm thủ công, tư vị kia đúng là không khác gì thần tiên.

Nằm cũng đã lâu, Tô Từ Nhi đổi tư thế.

Phía dưới nệm đặt mấy viên đá nàng lấy về từ chỗ núi lửa, loại đá này nóng vĩnh cửu, vô cùng thích hợp dùng để nướng đồ này nọ, vào mùa đông giống như vậy, Tô Từ Nhi trực tiếp biến mình thành đồ nướng mà nằm ở phía trên lăn lộn, giống như nằm trên giường đá nóng tự nhiên vậy. Ngoại trừ có chút vặn vẹo, cũng không có gì khó chịu.

Không nghĩ tới nàng chỉ vừa mới nằm xuống, đã nghe thấy một trận tiếng bước chân tung tăng mà lộn xộn từ phía bên ngoài truyền đến.

Nghe tiếng thôi cũng biết thừa là ai.

"Đại sư tỷ! Tối nay chúng ta có Bạch ngư ăn rồi!"

Thứ gọi là Bạch ngư chính là một giống cá.

Giống cá này có chất thịt vừa tươi vừa ngon, lại không xương, vừa vào miệng đã tan, còn chứa nhiều linh khí, nhưng chỉ có vào mùa đông cực lạnh, trong hàn đàm âm mấy chục độ mới có thể có, cực kì hiếm.

Tô Từ Nhi tuy đúng là tham ăn, nhưng lúc nghe đến tin này sắc mặt cũng sa sầm xuống, ngay cả lớp mặt nạ cũng phải nhăn theo.

Gỡ xuống mặt nạ đã khô, đã hoàn thành xong bước cấp nước mỗi ngày, Tô Từ Nhi lại cầm cốc thủy tinh uống một hơi cạn sạch trà sữa bên trong.

"Hụ khụ khụ khụ..."

Sặc chết mất! Thạch khoai môn này xoa hơi lớn rồi, lần sau dặn Hoa tiểu đầu bếp xoa nhỏ lại một chút mới được.

Thủy kính đối diện giường cách đó không xa phản chiếu lại dung mạo thiếu nữ trên dưới mười tám, mái tóc đen xoã tung tản ra khắp giường, lười nhác giống như vị chủ nhân chẳng khác gì cá muối của nó vậy.

Thiếu nữ có một gương mặt trái xoan vô cùng xinh đẹp, trên gương mặt như bạch ngọc còn có vệt nước ẩm ướt. Khí chất quanh thân trong trẻo lại lạnh lùng, làm người ta nhìn thấy đều liên tưởng đến nhan sắc đỉnh cao của Tiểu Long Nữ.

Lúc này đây, nàng ho đến vành mắt đỏ ửng, hai gò má cũng ửng hồng, vì điều này nên khí chất xuất trần kia lại tăng thêm mấy phần mềm mại yêu kiều.

Thế nhưng cho dù có một túi da đẹp thì cũng có ích lợi gì đâu? Còn không phải chỉ là cái đệm mông thôi sao!?

Nửa năm trước, Tô Từ Nhi xuyên vào quyển tiểu thuyết tu tiên này, trở thành một vị trong truyện có bối cảnh bia đỡ đạn thôn tân thủ vừa trùng tên vừa trùng họ với nàng.

À, cũng không thể nói như vậy, hậu kỳ vậy mà nàng cũng coi như có tác dụng lớn đó chứ.

Ví dụ như, làm cái đệm lót mông cho nam chủ.

Tô Từ Nhi tiện tay làm một chút thuật tẩy rửa đơn giản, đem tinh chất mặt nạ còn sót lại trên mặt thu thập cho sạch sẽ, sau đó chậm rãi đứng lên.

A, nàng không muốn rời khỏi ổ chăn vào mùa đông, thế nhưng nếu nàng còn không chịu hoạt động, thì liền phải bị người ta biến thành cái đệm mông thật sự.

Dựa theo thiết lập, nàng thân là đại sư tỷ của Tiểu Linh Sơn, đại mỹ nhân siêu nổi danh trên bảng xếp hạng Tu Chân Giới, thường thì mặt hàng này mà bên trong thể loại văn ngựa giống kiểu cũ dành cho nam, kiểu gì cũng sẽ bị thu vào trong hậu cung của nam chủ rồi.

Đáng tiếc, thứ tác giả ngu ngốc không chịu theo sáo lộ mà ra bài, mạnh mẽ thiết lập nhân vật kiểu hai mặt, đem vị đại mỹ nhân hoa quý như vậy đổi thành mặt ngoài xuất trần tuyệt thế, kì thực mặt trong chanh chua, hẹp hòi lại còn hay đố kị.

Nguyên thân cũng gọi là Tô Từ Nhi, phụ mẫu đều bị ma tộc gϊếŧ chết, sau đó khi nàng tuổi còn nhỏ đã được Thanh Linh chân nhân của Tiểu Linh Sơn mang về nuôi dưỡng bên người.

Thanh Linh chân nhân đã có địa vị nhất định ở Tu Chân Giới, bởi vậy nguyên thân là thủ tịch đại đệ tử của người, cũng coi như là có địa vị nhất định.

Sát vách Tiểu Linh Sơn chính là đệ nhất tông môn Tu Chân Giới- Thiên Huyền Tông.

Dư Vọng Phong là con trai trưởng môn Thiên Huyền Tông, đi cùng nguyên thân ra ngoài làm nhiệm vụ, hai người sát cánh cùng một chỗ thu hoạch yêu thú, trải qua nhiều trắc trở, cũng đang là độ tuổi mới biết yêu, hai bên đều có ý, mặc dù gia thế nguyên thân còn kém chút, nhưng cũng may có Thanh Linh chân nhân chống lưng, cũng được xem là môn đăng hộ đối.

Bởi vậy, năm đó lúc nguyên thân vừa tròn mười bảy tuổi, Tiểu Linh Sơn cùng Thiên Huyền Tông chính thức định hôn ước.

Đáng tiếc nguyên thân không phải là nữ chủ, mà Dư Vọng Phong lại là nam hai.

Thiết lập như vậy, kể từ đó, khó tránh khỏi ra một trận gút mắc, ta yêu chàng, chàng yêu nàng, nàng yêu hắn bốn góc ngược luyến.

Nữ chủ quyển sách này,cũng chính là nữ nhân chính cung của nam chủ, ngày sau sẽ trở thành đệ nhất thánh mẫu nổi danh Tu Chân Giới, chính là vị tiểu sư muội vào một ngày nào đó đột nhiên được sư tôn mang về kia.

Sách này mặc dù là thể loại Long Ngạo Thiên bá đạo văn kiểu cũ rích, nhưng cũng không cách nào tránh khỏi bổ sung thêm một chút cẩu huyết sư đồ ngược luyến nhằm gia tăng kɧoáı ©ảʍ cấm kỵ.

Năm đó vào lúc nguyên thân mười tám tuổi, Thanh Linh chân nhân từ bên ngoài mang về hai tiểu đồ đệ.

Trừ chính cung nữ chủ Tang Nhu Nhu ra, vị còn lại dĩ nhiên chính là nam chủ thân thế bi thảm rồi.

Mặc dù bây giờ chàng ta vẫn chỉ là nhãi con Long Ngạo Thiên chưa trưởng thành, nhưng rất nhanh sẽ tiến vào giai đoạn trưởng thành bằng cách dùng hình thức đánh quái thăng cấp, tiến hóa thành siêu cấp Đại Ma Vương.

Lần đầu tiên nguyên thân nhìn thấy Thanh Linh chân nhân mang về hai người kia, căn bản lúc đó cũng không quá coi trọng, còn tính xem thử bọn họ còn có thể chống đỡ được mấy ngày.

Thế nhưng bởi vì bị hào quang nhân vật chính quấy phá, cho nên hai người không những không phải đi, còn được lưu lại.

Nhất là Tang Nhu Nhu, sư tôn cao quý lãnh diễm ngày thường đối với mọi thứ đều chẳng thèm ngó tới, lại giống như bị trúng tà đối với nàng ta cưng chiều đến cực điểm.

Mà không chỉ một mình Thanh Linh chân nhân, ngay cả vị hôn phu nam hai của nguyên thân cũng biểu hiện hứng thú thật lớn cùng si mê đối với Tang Nhu Nhu.

Vậy cũng coi được hả? Thế là nguyên thân liền bùng nổ.

Nguyên thân thật ra là muốn diệt trừ Tang Nhu Nhu, nhưng bởi vì Thanh Linh chân nhân luôn coi chừng Tang Nhu Nhu mười phần, cho nên nguyên thân cũng không có cách nào xuống tay.

Tràn ngập tức giận lại không có chỗ phát tiết, nguyên thân liền đem cỗ hận ý này chuyển dời lên người nam chủ Hoa Tập Liên dễ bị bắt nạt.

Đến lúc này, kịch bản thôn Tân Thủ triệt để mở ra, vị nguyên thân bối cảnh pháo hôi này vì yêu phát cuồng, ngu xuẩn đem nam chủ xem là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, mỗi ngày đều thay đổi đủ loại biện pháp tra tấn chàng, khi dễ chàng, đùa bỡn chàng.

"Đại sư tỷ, có đó không?" Thiếu niên đứng ở bên ngoài còn đang hô.

Đó là chân chó số một của nguyên thân, NPC cũng có bối cảnh pháo hôi chuyên môn trợ giúp nguyên thân cùng nhau khi dễ nam chủ.

Tô Từ Nhi đứng trước thủy kính, chậm chạp thu hồi cảm xúc trên mặt, thẳng đến khi mỹ nhân bên trong thủy kính biến thành một vị mỹ nhân băng sơn không nhiễm bụi trần, nàng mới chậm chạp lấy xuống áo choàng lông bạch hồ bên giá treo, đẩy cửa phòng ra.