Chương 1: Người anh em, xin bảo trọng!

“Nhớ đấy, lúc chia ký túc xá tuyệt đối không thể bị chia vào khoa thể dục.”

Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng thanh niên tận tình khuyên bảo.

Úc Thời Nam ngồi trước mặt dì ký túc xá, nghe được lời này tháo một bên tai nghe, khó hiểu đặt câu hỏi: “Vì sao?”

“Cậu có ngốc không hả?” Thanh niên chỉ hận rèn sắt không thành thép, “Cậu quên sinh viên thể dục trường ta loạn thế nào sao? Trên diễn đàn trường không phải phỉ nhổ nɠɵạı ŧìиɧ bọn họ thì cũng mắng bọn họ làm loạn!”

“Nhiêu đó liên quan gì tới tôi?” Úc Thời Nam vuốt phẳng trang giấy trước mắt, mặt trên là sắp xếp có liên quan đến ký túc xã mới.

Bên kia điện thoại im lặng một lát.

Lời này cũng không sai, bởi vì trong khoa nghệ thuật tùy ý có thể thấy gay, Úc Thời Nam xác thật là một thẳng nam hiếm thấy.

Tuy rằng từ đầu đến chân Úc Thời Nam đều có lực hấp dẫn trí mạng với nhóm TOP.

Nguyên nhân không phải do bản thân Úc Thời Nam muốn, ai bảo cậu trời sinh cho vẻ ngoài quá đẹp, hơn nữa lại trúng tuyển khoa múa cổ điển với thành tích đứng đầu, từ nghỉ hè năm nhất đã đại diện cho nhà trường tham gia thi đấu khắp nơi.

Độc thân, xinh đẹp, mềm mại…… Rất nhiều tính từ chồng chéo đã định sẵn Úc Thời Nam sẽ thường xuyên xuất hiện trong các cuộc bàn luận của những người khác.

“Vậy cậu cũng không thể lơ là cảnh giác!” Bạn thân đề cao âm lượng, “Cậu xem bọn họ ai nấy đều cao to vạm vỡ! Huống chi còn thường xuyên tập thể hình, lỡ ngày nào đó phát sinh xung đột cậu còn đường phản kháng sao?”

Lời này cũng không phải không có lý.

Úc Thời Nam niết mép giấy phẳng lì.

Ở trường cấp ba cậu đã được chứng kiến rất nhiều ví dụ điển hình.

Phòng luyện vũ đạo ở tầng một, thường xuyên có nam sinh huấn luyện xong ghé vào bên cửa sổ ngắm bọn họ, sau đó cười hì hì huýt sáo, hành vi ngả ngớn, không tôn trọng.

Úc Thời Nam kéo giấy đăng ký ký túc xá tới trước mặt.

Nếu có thể, cậu cũng không hy vọng ở chung phòng với nam sinh thể dục.

“Cho dù phân vào cùng phòng cũng không sao, chỉ cần không ở chung ký túc xá với Hoắc Chu là được.” “Cậu nói xem, nhà trường cũng thật là, sáp nhập khu dạy học cũng thôi, dựa vào đâu bắt chúng ta chuyển đi? Tôi vì chuyện chia lại phòng ký túc xá mà còng lưng điều qua toàn bộ những phòng ký túc xá còn trống.”

“Ở chung một ký túc xá với Hoắc Chu có vấn đề gì sao?” Úc Thời Nam sửng sốt.

“Vấn đề rất lớn!” Bạn tốt đổi giọng khoa trương, “Hoắc Chu không dễ ở chung, hơn nữa tính tranh cường háo thắng của cậu ta rất mạnh, chắc cậu còn không biết nguyên nhân cậu ta bị điều về đội tuyển tỉnh đi? Nghe nói là vì trước đó thi đấu thua người ta rồi ra tay đánh nhau, đánh người nọ phải nhập viện……”

Úc Thời Nam im lặng không nói.

“A lô?” Tiếng bạn tốt nghi hoặc vang lên, “Sao cậu không nói? Cậu lấy được danh sách chia ký túc xá chưa? Ở chung với sinh viên khoa nào? Ở tầng mấy? Bạn cùng phòng là ai?”

“602.” Ký túc xá của Hoắc Chu.

Kế đó là một khoảng im lặng thật lâu.

Úc Thời Nam siết chặt danh sách ký túc xá.

“Người anh em, bảo vệ tốt bản thân.” Bạn thân nói lời thấm thía rồi cúp điện thoại.